Nhìn vẻ đau buồn của người này, trong lòng Hạ Nhất Minh chợt xuất hiện thương cảm mãnh liệt,
hắn rốt cuộc cũng không nhịn được. Thân thể khẽ động Hạ Nhất Minh đã quỷ dị xuất hiện cạnh thiếu niên kia một
thước.
Người này ngẩng cổ nhìn trời hồi lâu, đột nhiên quay lại thấy được sau lưng mình có bóng người, trong lòng hắn cả kinh,
hai chân lập tức dùng sức liều mạng chạy trốn. Mặc dù vũ kỹ thấp kém nhưng phản ứng cũng không chậm, hơn nữa với hoàn
cảnh nơi này hết sức quen thuộc, chỉ cần nhắm mắt thiếu niên cũng biết được từng gốc cây ngọn cỏ nơi này. Bởi thế hắn
lập tức tiến vào bụi cỏ, nhờ bóng đêm che chở, tiếp tục trốn bên một gốc đại thụ gần đó. Thẳng tới lúc này thiếu niên
mới ngoài ý muốn phát hiện, đạo nhân ảnh kia cũng không có đuổi theo. Sau khi định thần một chút, thiếu niên nhìn kỹ
kinh hô một tiếng khó tin, sau đó hắn nhẹ giọng nói:
- Là Hạ tiên sinh sao?
Hạ Nhất Minh kinh ngạc hỏi:
- Ngươi sao lại biết ta?
Người này rốt cuộc từ cạnh gốc đại thụ đi ra, nhìn Hạ Nhất Minh hành lễ thật sâu, nói:
- Hạ tiền bối. Vãn bối là Hoắc gia đệ tử, hôm nay có may mắn thấy ngài cùng đi với gia chủ đại nhân, sau đó nghe nói
ngài cứu được Đại bá, còn nghe nói lại là một vị Tiên thiên cường giả.
Nói tới đây vẻ thiếu niên ngừng lại, vẻ mặt lộ ra vẻ xấu hổ.
Hạ Nhất Minh tủm tỉm cười, hắn biết đây là bởi thân phận cùng địa vị khác nhau khiến thiếu niên kia cảm thấy bất an. Dù
sao một người tu vi ngũ tầng nội kình so với một vị Tiên thiên cường giả chênh lệch quả thực rất lớn, hơn nữa thiếu
niên này còn nhỏ tuổi bởi thế cũng hết sức hoảng sợ.
- Đã trễ thế này ngươi còn ở nơi này luyện công.
Hạ Nhất Minh bình thản nói:
- Đại bá Hoắc Hồng Sanh có biết việc này không?
Thiếu niên vội vàng lắc đầu, nói:
- Đại bá cũng không biết, đây là do vãn bối tự lựa chọn, trong nhà cũng không ai biết.
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng hỏi:
- Ngươi tên gì?
- Vãn bối Hoắc Đông Thành, bái kiến tiền bối.
Từng chữ rành rọt, lúc này hắn mới như tỉnh mộng, quỳ rạp trên đất nói. Trong mắt bọn họ, Tiên thiên cường giả chính là
những nhân vật cao cao tại thượng, quỳ lạy hành lễ đó là chuyện đương nhiên.
- Ngươi năm nay bao tuổi?
- Vãn bối năm nay mười sáu.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:
- Ngươi đêm nào cũng tới đây?
- Vâng.
- Mưa gió không ngại?
- Vâng.
Hạ Nhất Minh ánh mắt hiện lên vẻ kỳ dị, điều này không phải sự vui mừng mà là cảm giác hoài niệm.
- Ngươi mỗi này tới đây làm những gì?
Hoắc Đông Thành chần chừ một chút, vẻ mặt đỏ bừng, nói:
- Vãn bối tới đây khổ luyện, mong tìm kiếm cơ hội đột phá cực hạn.
- Ngươi tu luyện tới ngũ tầng đã bao lâu rồi.
Hạ Nhất Minh lạnh nhạt hỏi.
Hoắc Đông Thành liếc nhìn trộm Hạ Nhất Minh, trong lòng hắn vô cùng bội phục, chỉ liếc mắt đã chỉ ra tu vi của mình,
bằng vào điểm này hắn thật sự phục sát đất Hạ Nhất Minh.
- Vãn bối tấn giai ngũ tầng đã hai năm.
Hắn đường hoàng nói như không có bất kỳ giấu giếm nào. Hạ Nhất Minh vẻ mặt trở lên quái dị khiến Hoắc Đông Thành cảm
thấy không yên. Không biết là bản thân đã làm gì để vị Tiên thiên cường giả này tức giận nữa. Nhưng hắn thật không ngờ,
Hạ Nhất Minh nghe tới thời gian hai năm này lại càng nghĩ tới bản thân lúc trước. Khẽ lắc đầu, Hạ Nhất Minh vứt bỏ toàn
bộ những tưởng niệm cũ ra khỏi đầu. Bản thân mình tuổi cũng không lớn nhưng vì sao chuyện vào năm trước lại như đã trải
qua trăm năm thế chứ? Trong lòng Hạ Nhất Minh thầm than, lúc nào cũng giao thiệp với đám Tiên thiên cường giả, thậm chí
Tôn giả, chẳng lẽ trái tim hắn vô tình bị ảnh hưởng mà trở lên già nua rồi sao?
- Ngươi lại đây.
Hạ Nhất Minh lạnh lùng nói.
Nếu hắn đồng ý tiến lại, đây là phúc phận của hắn, nếu không chịu coi như không có duyên với Hạ Nhất Minh. Hoắc Đông
Thành chỉ do dự giây lát đã lập tức tiến đến.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:
- Ngươi ngồi xuống. Dựa theo phương pháp bình thường vận dụng nội kình.
Hoắc Đông Thành mặc dù không biết Hạ Nhất Minh muốn làm gì nhưng có thể xác định, vị Tiên thiên cường giả này nếu muốn
gây bất lợi cho hắn thì sớm đã động thủ. Hơn nữa trong tay ngươi này, hắn có muốn bỏ chạy cũng không được, đã như thế
sao không ngoan ngoãn nghe lời chứ.
Hắn ngồi xuống, hết sức kiềm chế rung động, chỉ sau một lát, Hoắc Đông Thành mới thu liễm tâm thần, bắt đầu vận chuyển
nội kình. Hoắc Đông Thành tu luyện Hỏa hệ công pháp, mặc dù ngủ tầng công pháp không tính là gì nhưng mơ hồ đã khiến da
thịt có chút đỏ lên.
Hạ Nhất Minh đưa tay ra, nhẹ nhàng đặt lên lưng hắn. Lẳng lặng cảm nhận nội kình vận chuyển trong kinh mạch Hoắc Đông
Thành. Sau hồi lâu, trên mặt Hạ Nhất Minh hiện ra vẻ kinh ngạc. Hỏa hệ nội kình của Hoắc Đông Thành quả thực đã đạt tới
ngũ tầng đỉnh phong, nhưng trong cơ thể hắn có một loại lực lượng đối lập gây trở ngại cho Hỏa hệ. Cũng bởi thế khi
Hoắc Đông Thành trùng kích vào lục tầng sắp thành lại bại, khó có thể tiến giai. Điều này giống như một người ở dưới
trèo lên cao, tới miệng giếng thì đã kiệt lực. Lúc này nếu có ai kéo hắn hoặc cung cấp một chút hỗ trợ, ắt hẳn hắn sẽ
bò ra khỏi giếng. Nhưng nếu có người ôm dưới hai chân, tăng thêm chút sức nặng, cho dù cắt đứt hai chân hắn cũng đừng
mong bò ra khỏi miệng giếng kia.
Với thực lực cùng kiến thức của Hạ Nhất Minh lúc này, hắn dễ dàng thấy được trong cơ thể Hoắc Đông Thành tồn tại lực
lượng ngăn cản nội kình tăng lên. Khẽ cau mày, Hạ Nhất Minh tinh tế cảm nhận lực lượng này. Bỗng nhiên hắn như bừng
tỉnh, thì ra lực lượng này là Thủy hệ nội kình.
Hoắc Đông Thành trước khi tu luyện Hỏa hệ nội kình khẳng định đã từng tu luyện qua Thủy hệ, thậm chí còn có chút thành
tựu đạt tới tam tầng. Chẳng là không biết vì sao cuối cùng hắn chuyển qua tu luyện Hỏa hệ công pháp, thậm chí đạt tới
ngũ tầng, hơn xa so với Thủy hệ.
Thở ra một hơi dài, Hoắc Đông Thành đứng lên, nói:
- Tiền bối. Vãn bối đã vận công xong.
Vẻ mặt Hạ Nhất Minh không biểu hiện gì, chỉ ừ một tiếng bằng giọng mũi, sau đó nói:
- Ngươi đã từng tu luyện qua Thủy hệ công pháp?
Gương mặt Hoắc Đông Thành hiện lên vẻ kinh ngạc, bất quá hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, nói:
- Tiền bối ánh mắt như thần, vãn bối quả là đã tu luyện qua Thủy hệ công pháp.
- Ta thấy ngươi cũng có thiên phú Thủy hệ, sao không kiên trì luyện tiếp.
Hoắc Đông Thành nhất thời xấu hổ, nói:
- Tiền bối. Vẫn bối khi tu luyện Thủy hệ nội kình tới tam tầng, bắt đầu từ từ mất khống chế, gia phụ cùng Đại bá không
tìm được nguyên nhân, ngay cả gia chủ đại nhân cũng vậy. Bởi thế vãn bối không thể làm gì khác hơn là chuyển qua tu
luyện công pháp Hỏa hệ đối lập.
Hạ Nhất Minh trong lòng lấy làm lạ, chuyện như vậy hắn từng nghe qua, là do thể chất bất đồng nên có thể phát sinh tình
huống này. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp được.
Trầm ngâm hồi lâu, Hạ Nhất Minh nói:
- Ngươi vận dụng Thủy hệ công pháp xem.
Hoắc Đông Thành bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn ngồi xuống, vận hành Thủy hệ công pháp tam tầng
của mình.
Hạ Nhất Minh lần nữa đặt tay lên lưng hắn, cảm nhận Thủy hệ công pháp trong kinh mạch Hoắc Đông Thành. Chỉ trong chốc
lát, Hạ Nhất Minh đã hiểu ra, Hoắc Đông Thành quả nhiên có thể chất đặc thù kiêm tu Thủy, Hỏa. Theo lý mà nói, có được
thể chất đặc biệt như vậy sẽ là lựa chọn tốt nhất để tiến giai Tiên thiên cảnh giới. Nhưng vấn đề là lực lượng Hoắc
Đông Thành nắm giữ lại có thuộc tính đối lập, bởi vậy con đường tấn giai còn khó khăn hơn rất nhiều.
Trong lòng đang cảm thán, động tác của Hạ Nhất Minh chợt cứng đờ, đôi mắt càng sáng hơn. Bởi hắn cảm nhận được, trong
cơ thể Hoắc Đông Thành còn có thêm một lực lượng nữa. Nếu hắn tính không nhầm, lực lượng này rất nhỏ, thậm chí chưa
từng xuất hiện qua, nhưng bởi vì Hoắc Đông Thành có được thiên phú này, nên bất tri bất giác nó có dấu hiệu bộc phát.
Đặc biệt khi Hoắc Đông Thành tu luyện Thủy hệ công pháp, cỗ lực lượng này cùng Thủy hệ tương dung, bởi thế sau khi tu
vi đạt tam tầng, hai loại lực lượng kết hợp khiến Hoắc Đông Thành mất đi khống chế với Thủy hệ. Hoắc Nhạc Thanh mặc dù
là một vị Tiên thiên cường giả nhưng hắn làm sao có chứng kiến qua tình huống như vậy, với tu vi Tiên thiên bình thường
hiển nhiên không có khả năng cảm nhận nguyên nhân này. Cũng bởi thế hắn còn tưởng thể chất Hoắc Đông Thành không phù
hợp tu luyện Thủy hệ công pháp, mà khuyên Hoắc Đông Thành tu luyện Hỏa hệ.
Cẩn thận suy nghĩ, Hạ Nhất Minh học theo bộ dạng Hoắc Đông Thành khi nãy, ngẩng cổ nhìn trời, vẻ mặt cổ quái. Thể chất
Hoắc Đông Thành không phải song hệ hiếm thấy mà càng hiếm thấy hơn chính là tam hệ thể chất. Hơn nữa tam hệ mà Hoắc
Đông Thành nắm giữ càng đặc biệt, ngay cả trong đông đảo Tôn giả cũng là hiếm có.
Phong, Thủy, Hỏa.
Dĩ nhiên cũng giống như thể chất của Sở Hao Châu lão ca. Những người có được tam hệ thể chất mặc dù cuối cùng đều có cơ
hội tấn giai Tôn giả nhưng tu luyện ban đầu vì thiên phú kìm nén lẫn nhau lên có cảm giác vô cùng khó khăn. Cuối cùng
trừ khi được người khác phát hiện, đa phần sẽ như những người tu luyện thông thường, càng lúc càng thui chột. Nếu muốn
nhìn ra huyền bí trong đó, trừ khi là cao thủ Tôn giả cấp bậc, hay cao thủ đỉnh thế cấp bậc. Nhưng trong thiên hạ có
bao nhiêu cao thủ như vậy, còn tu luyện giả cấp thấp có bao nhiêu?
Bởi thế trừ khi ở trong các đại thế gia, đại môn phái ra, đa phần những người có được tam hệ thể chất cũng không có
điều kiện phát triển, cuối cùng vì không có được công pháp phù hợp mà không thể đột phá cực hạn, trở thành tu luyện giả
bình thường. Những người tu luyện đều muốn trở thành môn hạ của Tiên thiên cường giả, sau khi thành công sẽ như cá chép
hóa rồng, một bước lên trời. Nhưng trên đời có mấy ai biết, một vị Tôn giả muốn tìm người kế thừa y bát khó khăn thậm
chí còn vượt xa một bước lên trời này.